thuật cao của cửa hàng. Việt bắt đầu giao cho nó những công việc chính: download nhạc về từ những trang web free, in list, ghi nhạc ra đĩa CD… Nhưng nhiệm vụ mới không làm Hoài bớt nói nhiều và đãng trí. Thoảng, Việt vẫn hét lên như bị điện giật khi Hoài quên đổ mực cho máy in hay in sai list.
Ngoài niềm ham mê được làm đĩa, mày mò “nghiên cứu” chiếc ổ ghi, Hoài có thêm mối quan tâm khác: người bạn ảo mang “mã số” U17. Từ khi quen được với người bạn cùng ngày sinh, Hoài càng nói tợn. Tần số nó hát cũng tăng lên chóng mặt. Cô nhỏ thường xuyên lải nhải đến bội thực lỗ tai người khác (thực ra chỉ mỗi mình Việt chịu trận) về tất tật những thứ liên quan đến cậu bạn ảo cùng ngày sinh. Kể cả những suy tưởng ngớ ngẩn thường thấy ở bọn con gái khi đang kết bạn với một tên con trai nào đó.
- Eh! Một tên thuộc cung Xử nữ, khoái hiphop và cực kì cá tính!– Ngay cả đề tài chính của bữa cơm trưa trong cửa hàng cũng là về người bạn ảo.
- Ai bảo với em thế? Em đã gặp cậu ta lần nào chưa? - Việt chất vấn
- Chưa! Nhưng Horoscope nói những người thuộc cung xử nữ rất vui tính và tốt bụng!
- Chẳng có gì bảo đảm là Horoscope nói đúng cả!
- Tại sao không? Em thuộc cung Xử nữ, và em cũng rất tốt! Đấy là bằng chứng. - Hoài hếch mặt thách thức.
- Thế hả, bây giờ anh mới biết đấy! Nhưng nói cho em biết, không nên quá tin tưởng vào những người bạn không có thật!
- Tại sao?
- Đơn giản vì ta không biết gì về con người thật của họ thì không nên tin tưởng! – Việt đáp lại những mơ mộng của một con nhóc giàu trí tưởng tượng bằng mớ lí thuyết khô cứng. Sẽ chẳng có cô nhỏ nào dễ dàng chấp nhận và nghe theo những lời khuyên đó. Hoài từ chối bằng cách vác cặp đi học, không quên liếc nhìn Việt bằng ánh mắt không hề tin tưởng!
Biết chuyện nó đi làm thêm ở cửa hàng đĩa gần trường. Bọn bạn nhao nhao. Không gì khác ngoài những lời yêu cầu giảm giá và khuyến mại đặc biệt…
- Quên đi! Sếp tớ rất khó tính! Tớ không bị trừ lương là kì tích rồi, nói chi đến chuyện giảm giá! – Hoài thở dài cái sượt.
- Khó tính? – Nhỏ bạn ngồi cạnh mở to mắt ngạc nhiên.
- Hoài! Không được hát, ồn quá! Hoài, đi mua đĩa trắng mau lên… - Hoài eo éo nhại giọng Việt, thay cho lời than vãn. – Lại còn thường xuyên réo ầm họ tên tớ khi tớ mải ghi đĩa nữa! Cứ như là tớ đáng ghét lắm không