lát, Việt viết phăng phăng, luôn miệng kêu:
- Em đúng là ngốc! Xem đây này! – Cậu chậm rãi thao tác lại cách giải bài tập mẫu. Việt viết tới đâu, Hoài cứ như được khai sáng tới đó. Hừm, có thật là học Sinh khó thế không nhỉ…
*
- Cám ơn anh vụ môn Sinh! – Hoài bước vào quán sau giờ học, cười toe. Nó đã hoàn thành bài kiểm tra khá ổn.
- Khỏi! - Việt phẩy tay…
Thế mà Hoài trả ơn Việt thật! Cả buổi chiều, nó hí hoáy bên bàn phím vi tính, nghiêm túc hiếm thấy. Mờ tối, nó vội vàng phóng tới lớp học thêm, gọi với lại:
- Anh mở Yahoo!Messenger ra mà xem!
Việt không trả lời. Nhưng khi đóng cửa hàng, cậu thư thả tựa người lên chiếc ghế xoay, check tin nhắn đặt hàng theo thói quen hàng ngày. Chợt Việt phát hiện hòm Y!M của cậu đầy ắp những bản nhạc được gửi bởi cô nhỏ! Chầm chậm mở file nhạc, Cậu nhịp nhịp ngón tay theo những giai điệu lạ tai nhè nhẹ. Cô ngốc cũng siêu chứ! Lùng được toàn bài độc! Việt chợt thấy cửa hàng nhỏ của mình như chộn rộn hẳn lên bởi cô nhóc ồn ào hay khua giày vào chân bàn lộc cộc, nghêu ngao hát rap bằng giọng buồn ngủ; hay nhăn mặt và thở hắt ra khi nghe tới hai chữ “trừ lương”. Dù thảng hoặc, khách hàng vẫn phàn nàn về thói quen “giờ cao su” của Hoài. Chứng kiến những lúc cô nhỏ mếu máo cầu cứu tới kinh nghiệm vi tính và nghệt mặt nghe Việt giảng bài mấy môn tự nhiên, chừng như cậu vui hơn thì phải…
- Ah! – Hoài hét toáng lên phấn kích. Chiếc thìa nhôm rơi xuống nền nhà kêu lanh canh.
- Em bị chập dây thần kinh hả? – Việt hầm hừ.
- Cậu ấy… người đang chat với em sinh ngày 20-9! – Con nhóc lắp bắp không thành tiếng.
- Thì sao? – Việt khẽ nhíu mày.
- Em cũng sinh ngày 20-9! Biết được người có cùng ngày sinh với mình thật quá tuyệt!
- Đồ ngốc! Em cũng tin vào những chatter đó sao?
Không lưu tâm tới thái độ gay gắt của Việt, Hoài vội vàng log out rồi khoác cặp đi học. Việt nhìn theo bước chân cô nhỏ, thở dài. Hoài đang rất vui. Vẻ mặt khác hẳn lúc làm việc với Việt. Việt không hiểu chat có gì hay mà bao đứa nhóc bây giờ chỉ thích cắm đầu vào những phòng chat ảo. Người ta có thể tin tưởng vào một người bạn mà không ai biết đó là ai sao?
3. Cuối cùng thì Hoài cũng chính thức được ngồi vào chiếc ghế xoay màu cam – vị trí thường nhật của Việt - và chạm vào tất cả những món đồ kĩ